Trò là một dạng thức nhạc lễ hoặc tín ngưỡng cổ điển của người Việt Nam, được gọi là "Trò" (có "Rao"). Đây là một thực hành tôn giáo hoặc có thể gắn liền với các nghi lễ cầu phúc, giải trừ ma quỷ hoặc tìm kiếm sự thông linh. Trò thường được thực hiện trong những ngày đặc biệt như rằm, giỗ và tiết kiệm.
Tuy nhiên, Trò không phải chỉ là một dạng thức nhạc lễ. Nó cũng có chức năng như một phương tiện để các thầy bói hoặc ngườimedium kết nối với những thế lực siêu nhiên. Trong nhiều trường hợp, Trò được sử dụng để xác định nguyên nhân gây ra các vấn đề sức khỏe hoặc phi vụ sinh trong gia đình.
Trò có thể được thực hiện bằng cách sử dụng một số lượng lớn của những món đồ như ngọn nến, con cá, quả đậu hoặc các vật phẩm được gắn cho một mục đích cụ thể. Người thực hành Trò sẽ thả ra các vật phẩm này trong không gian sầm near hay trong một khoảng thời gian xác định, để tìm kiếm sự phản hồi từ thế lực siêu nhiên.
Trong lịch sử, Trò đã gắn liền với những biểu tượng và hình ảnh đặc biệt, như con mắt của Phục Sa, ngôi sao Andar hoặc các ký hiệu có tính chất bảo vệ. Các biểu tượng này thường được khắc trên các vật phẩm được sử dụng trong Trò.
Bên cạnh đó, Trò cũng có một nền tảng văn hóa rất sâu sắc. Nó phản ánh các giá trị và ý thức tín ngưỡng của người Việt Nam trong quá trình chuyển đổi từ tôn giáo bản địa sang các tôn giáo ngoại lai như Phật giáo và Công giáo. Trò cũng là một nguồn cảm hứng cho nhiều loại hình nghệ thuật, như hội họa và nhạc lễ.
Hơn nữa, Tró có thể vẫn được sử dụng trong những bối cảnh hiện đại, như một cách để kết nối với người thân xa hoặc để tìm kiếm sự hỗ trợ. Tuy nhiên, nó cũng đang gặp phải các vấn đề về việc bảo tồn và phát triển, do sự thay đổi của xã hội và tôn giáo.
Nguồn bài viết : Duy nhất (MB)